Thứ Ba, 14 tháng 1, 2014

HỒN THƠ

HỒN THƠ 
Thơ: Mai Hoài Thu 
Nghệ sĩ Hoàng Đức Tâm diễn ngâm

Ta không yêu người, vì người phụ bạc,
Chỉ yêu thơ, bởi đó là bạn tình,
Khi ta buồn, thơ nở nụ cười xinh,
Ta đau đớn, thơ vỗ về giấc ngủ. ...

Trường thơ, ôi! Bản tình ca bất hủ,
Nung nấu tim ta, thiêu rụi tinh cầu,
Cả hồn thơ thấm đẫm vạn sắc màu,
Đêm chìm sâu, an ủi mảnh lòng đau.

Đêm đau khổ, thơ tan thành máu…
Xé toạc tim ra, thơ tràn cổ họng,
Thơ tuôn ra rũ rượi tiếng tơ lòng…
Dưới trăng mờ, thấu lạnh cả lòng thơ…

Muốn điên cuồng nuốt cả mảnh trăng mơ,
Uống say thơ nhả hương theo làn gió,
Ôi! Da diết nhớ, ôm thơ mấn mó,
Tay run run mơn trớn nét hương tình…

Môi ngập ngừng trau chuốt dáng thơ xinh,
Mắt mơ màng ngấn lệ...phút tâm linh...
Hồn thơ ra…khi tình lên tột đỉnh...
Thân xác rã rời, chút lòng thanh tịnh…

Ta say sưa giấc ngủ mộng đêm dài,
Hồn mơ màng lên tới động Thiên Thai,
Thăm Tiên nữ tắm mình trong khuya vắng,
Những đêm trăng, ôm tương tư sầu lắng…

Xào xạc quanh mình chỉ lá vàng rơi,
Ôi! Mảnh hồn đau đớn đến tả tơi,
Sợ lắm rồi những đêm dài đen tối,
Tình chớm đến sao tình đi rất vội !?

San Jose, tháng 02/09/08
Mai Hoài Thu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét