THƠ TÌNH

LỜI CUỐI CHO CUỘC TÌNH

Đà Lạt ơi! Mây chiều trôi lãng đãng,
Khói quyện sầu vương lối nhỏ mộng mơ.
Những đêm trăng in bóng xuống mặt hồ,
Ta thơ thẩn, lòng buồn như chiếc lá...

Đà Lạt sương mờ, trời Đông buốt giá,
Hồn lạc loài chìm đắm cõi hư vô...
Lung linh tìm đâu những vệt trăng mờ,
Đêm trở lại cuộc tình đau vụn vỡ…

Đà Lạt ơi! Người về có nhớ,
Mưa bay bay, xa tít tận chân đồi,
Mất em rồi, chỉ còn chút tàn hơi,
Ta lẻ loi, lạc bầy đêm gió hú…

Đợi ngày tàn, ta tìm nơi trú ngụ,
Hồn gọi về trên đỉnh núi cheo leo,
Đêm rì rào nghe gió thổi, thông reo,
Thấy bóng em dạo quanh Hồ Than Thở.

Thung Lũng Tình Yêu, chuyện tình dang dở…
Mai em về còn nhớ đến ta chăng?
Ta nằm đó ngậm ngùi… trong quạnh vắng…
Đà Lạt buồn, nhuộm thêm màu tang trắng,

Đà Lạt ơi! nhạc nghìn trùng xa lắng…
Em đâu rồi, mờ mịt dấu chân hoang…!?

San Jose, 08/29/2007
Mai Hoài Thu
HOANG VẮNG...

Ta về trên ngọn dao đâm,
Bờ môi tàn úa lặng câm tiếng cười,
Phố buồn vắng giọt mưa rơi,
Trả tôi ngày tháng chơi vơi ngậm ngùi…

Ngọt bùi, cay đắng, phai phôi,
Ta về hong lại cuối đời rêu xanh,
Đêm tàn sương khói mong manh,
Vai gầy run lạnh, tóc xanh trắng bờ…

Mắt mờ cay, giọt lệ khô,
Nỗi đau còn đó, dại khờ còn đây!
Ta về kết gió, gom mây,
Mơ đêm dạ khúc trùng vây bão hồn…

Ngày mai tắt lịm môi hôn,
Ta về bên nấm mộ chôn tình sầu,
Trả em ngày tháng hư hao,
Trả đời tàn cuộc bể dâu muộn phiền…

San Jose tháng 04/08/2013
Mai Hoài Thu
RỒI MAI ĐỜI CHIA XA

Có chút gì sâu lắng,
Gió Xuân hôn nhẹ đùa,
Có mây trời tím lặng,
Mang giọt sầu đong đưa…

Cơn mưa chiều quấn quít,
Thèm cấu cào môi điên,
Dòng tóc buồn xao xuyến,
Bờ vai gầy ngả nghiêng…

Rồi mai này cách xa,
Chia nhánh sầu đôi ngã,
Nỗi nhớ nào ngây dại,
Ngậm ngùi đời phôi pha…

Nuốt sầu rơi đắng nghẹn,
Thấm ngọt tình lên men,
Năm tháng dài trăng lạnh,
Bàn tay chờ lối quen…

Rồi mai đời lặng lẽ,
Ai tiễn bước đêm về?
Sỏi đá nào rơi lệ,
Xót xa hồn tái tê…

San Jose, tháng 01/06/2013
Mai Hoài Thu
  
CÓ AI CÙNG VỚI TA SAY ?
Có ai cùng với ta say,
Để ta quên bớt đắng cay cuộc đời ?
Mời em chén rượu tình người,
Uống đi cho cạn một trời thương đau...

Rượu vào khơi lại vết sâu,
Hồn say lảo đảo chuốc sầu khổ thêm...
Rã rời tim nát trong đêm,
Ta đau, ta khóc, tìm quên nỗi gì?

Men nồng ngào ngạt cuồng si,
Say lên tới đỉnh… hồn thi lượn vòng…
Gió trăng, mây nước, phiêu bồng,
Em ơi ! Em hỡi, bên chồng có vui ?

Còn ta, cay đắng, ngậm ngùi,
Mùa trăng ân ái ngọt bùi còn đâu?
Mỏi mòn từ độ xa nhau,
Tóc xanh, bạc trắng pha màu thời gian!

Có ai biết được mùa sang,
Tim ta héo úa, võ vàng chớm Xuân,
Nỗi sầu theo giọt nắng hanh,
Hồn ta theo gió mong manh tìm người…

Ta say, ta khóc, ta cười,
Tìm môi em nóng mấy mươi năm rồi ?
Bốn phương vắng lặng xa vời,
Màn đêm giăng kín một trời nhớ nhung…

Hỡi người, lòng có bao dung!
Say cùng ta với thủy chung kiếp này,
Say đi, chén rượu đọa đày,
Say cho quên hết tháng ngày trần gian…

San Jose, những ngày chớm Xuân 01/14/2013
Mai Hoài Thu
HƯƠNG MÙA CŨ
Không còn dã tràng cuộn mình xe cát,
Trận lũ cuồng, xóa nát lầu đài yêu,
Chỉ còn ta, gió biển mặn liêu xiêu,
Chiếc lá đau trơ cành khô mùa cũ...

Không còn anh, đêm về ai ấp ủ,
Bờ vai gầy lạnh giá tuyết trời đông,
Thấm những cơn dông, tan nát cõi lòng,
Đêm hấp hối, bóng sương phai thầm lặng …

Vết sẹo thời gian làm liều thuốc đắng,
Cơn gió vô tình chạm nỗi đau tê,
Hồn vẫn lạc loài giữa cõi u mê,
Thơ giẫy chết trên môi sầu ứa lệ …

Giọt máu nghiệt oan đêm tàn hoang phế,
Nhỏ xuống ngậm ngùi đưa tiễn mùa tang,
Thánh thót mưa khan, lịm tiếng cung đàn,
Bao thương nhớ đi về miền quá khứ…

Vĩnh biệt nhau, mối tình sầu cô lữ,
Dư âm nồng mùa hương cũ chia xa,
Giữa hoang vu, cô quạnh, kiếp không nhà,
Hồn phiêu bạt, lang thang… người khách lạ…

San Jose, những ngày cuối Thu, tháng 11/21/2012
Mai Hoài Thu

CUỒNG VỌNG ĐAU THƯƠNG
Buông một tiếng thở dài, ôi ngao ngán,
Tháng ngày qua, đời buồn chán khổ đau,
Mặc biển thét gào, trăng gió tìm nhau,
Hồn vẫn ngậm ngùi, cô đơn muôn thuở...

Vầng trăng đêm nay nhạt nhòa tan vỡ,
Thơ lạc vần, ý chết, nhạc sai âm,
Lòng âm thầm như say mối tình câm,
Không nói được e hồn ta tê liệt...

Mua Thu về, sầu nhớ thương da diết,
Chắc lòng ta sẽ lạnh giá băng thôi !
Hãy thả hồn bay lơ lửng muôn nơi,
Và sẽ gặp ngàn luân lưu tinh tú…

Cả không gian tràn ngập đêm hội tụ,
Mắt dõi tìm bát ngát cõi mông lung,
Bao si mê, khao khát cảnh tương phùng,
Bao dệt mộng một vì sao rơi rụng…

Đêm chơi vơi chìm sâu trong đáy mộ,
Cõi tình ơi ! Lòng trống trải vô biên,
Đêm tối mịt mù, u ám hồn điên,
Đêm đau khổ của tận cùng đau khổ…

Mây cũng lạnh và hồn ta cũng lạnh,
Lãng đãng quanh mình sương khói mong manh,
Uống no nê rượu mộng, ngất ngây nồng,
Cho hả hê với đau thương cuồng vọng….

San Jose, tháng 10/30/2012
Mai Hoài Thu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét