Chiều tà,
phủ kín
biển hoàng hôn,
Có cặp tình nhân
vẫn đứng chờ...
Thổn thức,
thì thầm…
khi sóng lặng,
Biển tình
câm lặng
nhói tim đau…
Ðã có lần,
tôi mơ về biển vắng,
Ðó là lúc
tôi nếm nụ hôn nồng.
Ngọt lịm bờ môi
men tình say đậm
Biển của Ðất Trời
hay của riêng tôi?
Chiều nào đó
Khi biển tình vẫn vỗ,
Tôi bảo rằng:
Sóng biển biết hờn ghen,
Sóng giận dữ
quay cuồng tung bọt trắng,
Biển thét gào,
thèm ngậm nụ hôn sâu.
Chiều vẫn đến
biển vẫn còn sóng lặng,
Tôi một mình
khua nhẹ gót giày sâu.
Anh về đâu?
Tôi một mình lẽ bóng,
Cuộc tình nào
chôn kín dấu chân anh?
Anh về đâu?
Khi tình còn say đắm,
Biển vẫn thầm
réo gọi mãi tên anh.
Chiều đến muộn
biển vẫn còn đứng đợi,
Gót son buồn
ngơ ngẩn cuối chân mây…
Biển vẫn lặng
muôn trùng
không sóng vỗ,
Phiến đá sầu
phủ kín tuổi rêu xanh.
Anh về đâu? Một mình tôi đơn lẻ,
Sóng bạc đầu
rạn vỡ
trái tim đau...!!!
San Jose, 02/14/2003
Mai Hoài Thu
Mai Hoài Thu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét